Tôi đã viết chín cuốn tiểu thuyết. Giả sử bạn có thể phỏng vấn các nhân vật trong những quyển sách của tôi. Nếu bạn hỏi họ: “Bạn có muốn bớt đau khổ hơn không?” Tôi chắc chắn họ sẽ trả lời: “Có!”
Tôi đồng cảm với các nhân vật của mình. Nhưng với tư cách là tác giả, tôi biết rằng cuối cùng mọi đau khổ của họ sẽ có giá trị, vì nó rất quan trọng đối với sự trưởng thành của họ, và đối với câu chuyện cứu chuộc.
Đức Chúa Trời đã viết mỗi người chúng ta vào câu chuyện của Ngài. Chúng ta là một phần của điều nào đó lớn lao hơn chính chúng ta rất nhiều. Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta hãy tin rằng Ngài sẽ nối kết câu chuyện đó với nhau, để cuối cùng, câu chuyện sẽ không bao giờ kết thúc, chúng ta sẽ thờ phượng Ngài, kinh ngạc trước thiên tài tuyệt đối trong các cốt truyện đan xen của Ngài.
Nỗi Đau Vô Nghĩa Ư?
Nhưng giống như các nhân vật hư cấu của tôi, là những người không biết gì về chiến lược của tôi, chúng ta thiếu tầm nhìn để thấy được các phần trong cuộc sống của mình phù hợp với kế hoạch tổng thể của Đức Chúa Trời như thế nào. Ung thư, khuyết tật, tai nạn, và những mất mát, đau buồn khác dường như vô nghĩa một cách tàn khốc. Tuy nhiên, chỉ vì chúng ta không thấy đau khổ có ích lợi gì không có nghĩa là nó không có ích lợi gì.
Joni Eareckson Tada đang ăn mừng năm mươi năm ngồi trên xe lăn. Ăn mừng có vẻ như là từ ngữ sai phải không? Điều đó chắc chắn là đúng với Joni, một cô gái mười bảy tuổi đang mong muốn kết thúc cuộc đời mình một cách tuyệt vọng. Tuy nhiên, khi nhìn lại, chúng ta thấy nghị lực của cô ấy phát triển theo cấp số nhân và Đức Chúa Trời đã chạm đến vô số cuộc đời — bao gồm cả gia đình tôi — qua Joni. Kinh Thánh dạy rằng trong bàn tay yêu thương của Đức Chúa Trời tối thượng, không có đau khổ nào chúng ta gặp phải từng là không có mục đích, bất kể lúc đó nó có vẻ như thế nào chăng nữa.
Đã bao nhiêu lần Đức Chúa Trời có mục đích trong những sự kiện dường như vô nghĩa khi chúng xảy ra?
Mọi Sự Làm Ích Đời Đời Cho Chúng Ta
Rô-ma 8:28 là một trong những lời phát biểu hấp dẫn nhất trong Kinh Thánh: “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.” Bối cảnh cho thấy rằng trong một thế giới đang rên rỉ và nặng nề, mối quan tâm của Đức Chúa Trời là làm cho con cái Ngài trở nên giống hình ảnh Đấng Christ. Và Ngài hành động qua những hoàn cảnh đầy thử thách trong cuộc sống của chúng ta để giúp chúng ta giống Đấng Christ.
Trong Rô-ma 8:28 của Cựu Ước, Giô-sép đã nói với các anh trai của mình (những người bán ông làm nô lệ) rằng: “Các anh toan hại tôi, nhưng Đức Chúa Trời lại toan làm điều ích cho tôi, hầu cho cứu sự sống cho nhiều người” (Sáng Thế Ký 50:20).
“Đức Chúa Trời lại toan làm điều ích cho tôi” cho thấy Ngài không chỉ tận dụng hoàn cảnh xấu; đúng hơn, hoàn toàn biết rõ những gì các anh của Giô-sép sẽ làm và tự do cho phép họ phạm tội, Đức Chúa Trời đã có ý định sử dụng hoàn cảnh xấu để làm điều có ích. Ngài đã làm như vậy theo đúng kế hoạch từ ngàn xưa của mình. Con cái Đức Chúa Trời đã “định trước cho… được điều đó, theo mạng của Đấng làm mọi sự hiệp với ý quyết đoán” (Ê-phê-sô 1:11).
Không có gì về công việc của Đức Chúa Trời trong cuộc đời Giô-sép cho thấy Ngài làm việc khác đi trong cuộc đời những đứa con khác của mình. Trên thực tế, Rô-ma 8:28 và Ê-phê-sô 1:11 nhấn mạnh rằng Ngài cũng làm việc theo cách tương tự với chúng ta.
Bạn có tin lời hứa trong Rô-ma 8:28 không? Hãy xác định những điều tồi tệ nhất đã xảy ra với bạn, rồi tự hỏi bạn có tin cậy Đức Chúa Trời sử dụng những điều đó để làm ích cho bạn không. Kinh Thánh khẳng định rằng Ngài sẽ làm như vậy.
Món Quà Niềm Tin Của Chúng Ta
Nếu dại dột cho rằng Cha không có quyền nhận sự tin cậy của chúng ta trừ khi Ngài làm cho sự khôn ngoan vô hạn của Ngài hoàn toàn dễ hiểu, thì chúng ta đang tạo ra một tình huống bất khả thi — không phải vì những hạn chế của Ngài mà vì những hạn chế của chúng ta (xem Ê-sai 55:8–9).
Thỉnh thoảng, giống như Giô-sép cuối cùng đã trải qua, Đức Chúa Trời cho chúng ta cái nhìn thoáng qua về lý do của Ngài. Cách đây không lâu, một người bạn của tôi đã trải qua một tai nạn nghiêm trọng và hồi phục một cách đau đớn. Nhưng nó đã cứu mạng anh ấy. Các xét nghiệm y tế cho thấy một tình trạng không liên quan cần được chú ý ngay lập tức.
Trong trường hợp đó, tai nạn đã rõ ràng trở nên lý do thuyết phục. Trong những trường hợp khác, chúng ta không biết lý do. Nhưng với tất cả những gì chúng ta không biết, tại sao chúng ta lại cho rằng việc thiếu hiểu biết lý do có nghĩa là không có lý do? Chỉ có Đức Chúa Trời mới có quyền quyết định điều gì là vô nghĩa và điều gì là không. (Không phải cái chết đau đớn của Đức Chúa Giê-xu vào thời điểm đó có vẻ vô ích và vô nghĩa sao?)
Khởi Đầu Thuận Lợi Cho Niềm Vui Đời Đời
Được lựa chọn trong khi đối mặt với thử thách, tôi tin chắc rằng Giô-sép sẽ bước ra khỏi sân khấu câu chuyện của Đức Chúa Trời. Ở giữa câu chuyện của Gióp — với mười đứa con đã chết, cơ thể đầy ung nhọt, dường như bị Đức Chúa Trời bỏ rơi — hãy hỏi ông có muốn thoát ra không. Tôi biết câu trả lời của ông vì trong Gióp 3:11, ông nói: “Nhân sao [tôi] không tắt hơi khi lọt lòng mẹ?”
Nhưng bây giờ tất cả đã kết thúc. Trên trái đất mới sắp đến, hãy ngồi bên Gióp, Giô-sép, và Đức Chúa Giê-xu trong một bữa tiệc thịnh soạn. Hãy hỏi họ: “Nó có thực sự đáng giá không?”
“Chắc chắn rồi,” Gióp nói. Giô-sép gật đầu nhấn mạnh. Không cần phải thắc mắc Đức Chúa Giê-xu sẽ trả lời như thế nào.
Một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ nhìn thấy trong bối cảnh rộng lớn hơn, với một viễn cảnh đời đời, lòng thương xót vô cùng của Đức Chúa Trời, một số điều chúng ta không bao giờ hiểu được, và một số khác làm chúng ta bực bội. Chúng ta sẽ tự hỏi tại sao mình cầu nguyện để được giống Đức Chúa Giê-xu hơn nhưng rồi lại van xin Đức Chúa Trời cất đi những gì Ngài đã gửi đến để đáp lại những lời cầu nguyện đó.
“Vậy nên chúng ta chẳng ngã lòng. . . . Vì sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng vô biên, bởi chúng ta chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy” (II Cô-rinh-tô 4:16–18).
Đức tin là việc tin ngày hôm nay vào điều mà một ngày nào đó khi nhìn lại, chúng ta sẽ thấy điều đó luôn đúng.
Chúng ta đừng đợi đến năm phút sau khi chết mới tin rằng Đức Chúa Trời luôn có lý. Chúng ta hãy học cách làm điều đó ở đây và bây giờ, hướng mắt về Đấng Cứu Chuộc nhân từ, tối thượng, và luôn có mục đích.
Trusting God When the Pain Seems Pointless
I’ve written nine novels. Suppose you could interview characters from my books. If you asked them, “Would you like to suffer less?” I’m sure they’d answer, “Yes!”
I empathize with my characters. But as the author, I know that in the end all their suffering will be worth it, since it’s critical to their growth, and to the redemptive story.
God has written each of us into His story. We are part of something far greater than ourselves. God calls upon us to trust Him to weave that story together, so that, in the end that will never end, we will worship Him, slack-jawed at the sheer genius of His interwoven plot lines.
Pointless Pain?
But like my fictional characters, who are clueless to my strategies, we lack the perspective to see how parts of our lives fit into God’s overall plan. Cancer, disabilities, accidents, and other losses and sorrows appear devastatingly pointless. However, just because we don’t see any point in suffering doesn’t prove there is no point.
Joni Eareckson Tada is celebrating her fiftieth year in a wheelchair. Does celebrating seem the wrong word? It certainly would have to Joni as a 17-year-old desperately wanting to end her life. Yet looking back, we see her exponential character growth and the countless lives — my family’s included — God has touched through Joni. Scripture teaches us that in our sovereign God’s loving hands, no suffering we face is ever purposeless, no matter how it seems at the moment.
How many times does God have a purpose in events that seem senseless when they happen?
All Things for Our Eternal Good
Romans 8:28 is one of the most arresting statements in Scripture: “We know that for those who love God all things work together for good, for those who are called according to his purpose.” The context shows that in a groaning, heaving world, God’s concern is conforming His children to Christ’s image. And He works through the challenging circumstances of our lives to develop our Christlikeness.
In the Romans 8:28 of the Old Testament, Joseph said to his brothers (who’d sold him into slavery), “As for you, you meant evil against me, but God meant it for good, to bring it about that many people should be kept alive” (Genesis 50:20).
“God meant it for good” indicates God didn’t merely make the best of a bad situation; rather, fully aware of what Joseph’s brothers would do, and freely permitting their sin, God intended that the bad situation be used for good. He did so in accordance with His plan from eternity past. God’s children have “been predestined according to the purpose of him who works all things according to the counsel of his will” (Ephesians 1:11).
Nothing about God’s work in Joseph’s life suggests He works any differently in the lives of His other children. In fact, Romans 8:28 and Ephesians 1:11 are emphatic that He works the same way with us.
Do you believe the promise of Romans 8:28? Identify the worst things that have happened to you, and then ask yourself if you trust God to use those things for your good. The Bible asserts that He will.
The Gift of Our Trust
If we foolishly assume that our Father has no right to our trust unless He makes His infinite wisdom completely understandable, we create an impossible situation — not because of His limitations, because of ours (see Isaiah 55:8–9).
Occasionally, like Joseph eventually experienced, God gives us glimpses of His rationale. Some time ago, a friend of mine endured a serious accident and a painful recovery. But it saved his life. Medical tests revealed an unrelated condition that needed immediate attention.
In that case, a compelling reason for the accident became clear. In other cases, we don’t know the reasons. But given all that we don’t know, why do we assume our ignorance of the reasons means there are no reasons? Only God is in the position to determine what is and isn’t pointless. (Didn’t the excruciating death of Jesus appear both gratuitous and pointless at the time?)
A Head Start on Eternal Joy
Given the option while facing his trials, I’m confident Joseph would have walked off the stage of God’s story. In the middle of Job’s story — with ten children dead, his body covered in boils, apparently abandoned by God — ask him if he wants out. I know his answer because in Job 3:11 he said, “Why did I not perish at birth?”
But that’s all over now. On the coming New Earth, sit by Job and Joseph and Jesus at a lavish banquet. Ask them, “Was it really worth it?”
“Absolutely,” Job says. Joseph nods emphatically. No need to wonder how Jesus will respond.
One day, we too will see in their larger context, with an eternal perspective, God’s severe mercies, some of which we never understood, and others we resented. We’ll wonder why we prayed to be more like Jesus but then begged God to remove what He sent to answer those prayers.
“Therefore we do not give up. . . . For our momentary light affliction is producing for us an absolutely incomparable eternal weight of glory. So we do not focus on what is seen, but on what is unseen. For what is seen is temporary, but what is unseen is eternal” (2 Corinthians 4:16–18, CSB).
Faith is believing today what one day, in retrospect, we will see to have been true all along.
Let’s not wait until five minutes after we die to trust that God always has a point. Let’s learn to do it here and now, eyes locked on our gracious, sovereign, and ever-purposeful Redeemer.
Photo: Unsplash